700.000 đô la Mỹ là khoảng 18 tỷ đồng.
Ở Hà Nội, đó là mức giá cho một căn hộ cao cấp tại trung tâm, hoặc khoảng bốn căn hộ trung cấp ở vùng ven đang đô thị hóa. Nhưng ở Dallas, Texas, con số ấy có thể trao cho bạn một biệt thự một tầng, sân vườn bao quanh, với bốn phòng ngủ, ba nhà vệ sinh, một phòng làm việc riêng, garage ô tô, và toàn quyền sở hữu cả đất lẫn nhà.
Vậy, điều gì khiến người Mỹ không chọn xây cao?
Khi đất rộng không có nghĩa là xây tùy tiện, mà là sống có triết lý
Nước Mỹ có đủ công nghệ, vật liệu và ngân sách để xây những tòa tháp chọc trời. Nhưng ở các thành phố như Dallas, nơi quỹ đất rộng và dân số không quá dày đặc, họ chọn cách phát triển đô thị theo chiều ngang, với những khu dân cư thấp tầng trải dài, kết nối thuận tiện bằng xe cá nhân.
Không phải vì không thể xây cao, mà bởi vì họ không cần phải làm vậy. Người Mỹ hiểu rằng luxury không chỉ nằm trong đá cẩm thạch, trần cao hay thang máy riêng. Với họ, luxury đích thực là mỗi sáng mở cửa ra là thấy nắng, có vườn riêng để con trẻ chơi đùa, một mái hiên đủ yên tĩnh để đọc sách giữa buổi chiều, và không gian sống là thứ không cần phải chia sẻ với hàng trăm người xa lạ.
Một đến hai tầng ở nhưng nhiều tầng ý nghĩa
Căn nhà điển hình tại Dallas mà chúng tôi khảo sát có diện tích khoảng 232m², được thiết kế trên một mặt sàn duy nhất nhưng vẫn đầy đủ tiện nghi như một biệt thự nghỉ dưỡng cao cấp. Không gian sinh hoạt gồm bốn phòng ngủ và ba nhà vệ sinh, trần cao đón sáng tự nhiên, mang lại cảm giác rộng rãi và thoáng đãng suốt cả ngày.
Ngay khi bước vào cửa là một phòng làm việc riêng biệt, một chi tiết thể hiện rõ lối sống "work from home" rất phổ biến hậu đại dịch. Không chỉ là nơi làm việc, căn phòng này còn là không gian đón tiếp khách, tách biệt hoàn toàn với phòng khách gia đình để giữ sự riêng tư và chuyên nghiệp. Khu vực phòng tắm trong nhà lại giống như một mê cung nhỏ: có khu giặt ủi riêng, phòng thay đồ, không gian vệ sinh tách biệt và cả bồn tắm nằm lẫn tắm đứng. Từng chi tiết được thiết kế xoay quanh sự thấu hiểu đời sống thật, không dư thừa, nhưng cũng không hề thiếu sót.
Xem thêm bài viết chi tiết: Khi giá một căn nhà ở Hà Nội mua được 4 căn biệt thự ở Mỹ
Sân vườn: Một dạng tài sản mang đến ý nghĩa tinh thần
Căn nhà được bao quanh bởi vườn cây xanh mướt từ trước ra sau. Trẻ nhỏ có thể chơi đùa ngay tại sân nhà, trong khi người lớn tận hưởng phút giây thư giãn giữa thiên nhiên, dưới mái hiên, bên bàn trà hoặc buổi BBQ cuối tuần. Không gian ấy không phải tiện ích công cộng hay quảng cáo dự án, mà hoàn toàn thuộc về gia chủ, được sống, được tận dụng, được biến đổi theo nhu cầu và cảm xúc cá nhân.
Tại Việt Nam, để có một khoảng vườn như thế, người ta phải rời thành phố, hoặc trả một mức giá thậm chí còn cao hơn. Trong khi đó, ở Dallas, đó là tiêu chuẩn cơ bản của một ngôi nhà để ở ngay giữa thành phố.
Căn nhà không khoe mẽ
Căn nhà kiểu Mỹ không rườm rà hay màu mè. Tường thường sơn màu trung tính, nội thất đơn giản, tập trung vào công năng và sự thoải mái. Nhà bếp luôn có thêm một phòng kho, một thói quen đặc trưng của người Mỹ khi mua sắm dài hạn tại các siêu thị như Costco. Không gian nào cũng được tính toán để phục vụ đời sống thường nhật: từ chỗ để đồ đến nơi đón ánh sáng, từ cách bố trí các phòng đến luồng di chuyển giữa các khu vực.
Xem thêm bài viết chi tiết: Luxury đậm chất miền Tây: Diễu hành bò, Rodeo & một Texas rất khác
Sống cao tầng không bằng không gian rộng rãi thoáng mát
Ở Hà Nội, việc sống trong căn hộ cao tầng là hệ quả tất yếu của mật độ dân cư, tốc độ đô thị hóa và quỹ đất ngày càng khan hiếm. Nhưng đồng thời, điều đó cũng khiến người mua nhà đánh đổi nhiều điều: từ tính riêng tư đến quyền sở hữu đất đai, từ không gian sống độc lập đến cảm giác thuộc về.
Trong khi đó, với cùng một khoản tiền, người Mỹ mua được một không gian sống lý tưởng, nơi họ không chỉ “trú ngụ”, mà thực sự tận hưởng từng ngày. Căn nhà không chỉ để giữ giá, mà để giữ gìn chất lượng sống cho cả một thế hệ.
Luxury không nằm ở số tầng, mà ở trải nghiệm
Người Mỹ không sống cao, vì họ sống đủ rộng, đủ sâu, và đủ xanh. Luxury, suy cho cùng, không phải là số tầng bạn ở, mà là số khoảnh khắc bạn thực sự được sống.
Nguồn: Nhato.